9afamily
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

9afamily

forum dành cho toàn bộ tập thể 9a ngũ hiệp 2010
 
Trang ChínhGalleryLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập
Tìm kiếm
 
 

Display results as :
 
Rechercher Advanced Search
Latest topics
Top posters
翻譯此頁
SUPERJUNIOR I_vote_lcapSUPERJUNIOR Voting_bar2SUPERJUNIOR I_vote_rcap 
btchientranh
SUPERJUNIOR I_vote_lcapSUPERJUNIOR Voting_bar2SUPERJUNIOR I_vote_rcap 
—╬ღ♥ °•° lỢn kOn °•° ♥ღ╬—
SUPERJUNIOR I_vote_lcapSUPERJUNIOR Voting_bar2SUPERJUNIOR I_vote_rcap 
Mr.Toony
SUPERJUNIOR I_vote_lcapSUPERJUNIOR Voting_bar2SUPERJUNIOR I_vote_rcap 
.|cffffff00cry
SUPERJUNIOR I_vote_lcapSUPERJUNIOR Voting_bar2SUPERJUNIOR I_vote_rcap 
$hang!
SUPERJUNIOR I_vote_lcapSUPERJUNIOR Voting_bar2SUPERJUNIOR I_vote_rcap 
beo_bi
SUPERJUNIOR I_vote_lcapSUPERJUNIOR Voting_bar2SUPERJUNIOR I_vote_rcap 
linhkute
SUPERJUNIOR I_vote_lcapSUPERJUNIOR Voting_bar2SUPERJUNIOR I_vote_rcap 
baby_boy
SUPERJUNIOR I_vote_lcapSUPERJUNIOR Voting_bar2SUPERJUNIOR I_vote_rcap 
leo ngu ngơ
SUPERJUNIOR I_vote_lcapSUPERJUNIOR Voting_bar2SUPERJUNIOR I_vote_rcap 
Navigation
 Portal
 Diễn Đàn
 Thành viên
 Lý lịch
 Trợ giúp
 Tìm kiếm
Social bookmarking
Social bookmarking reddit      



Bookmark and share the address of 9afamily on your social bookmarking website

 

 SUPERJUNIOR

Go down 
Tác giảThông điệp
linhkute
Gà con
linhkute


Tổng số bài gửi : 10
Join date : 06/07/2010
Age : 29

SUPERJUNIOR Empty
Bài gửiTiêu đề: SUPERJUNIOR   SUPERJUNIOR I_icon_minitimeTue Jul 06, 2010 8:13 pm

[shortfic]Don't forget us [nếu bạn là E.L.F thì đừng bỏ qua fic nỳ]

Thứ hai, 25/05/2009 16:11 pm


Title: Don't forget us
Author: Duz (Chullie_duz ---saju) [đã đươc sự đồng ý của khổ chủ]
Rating:13+
Pairing:KyuHyun và Super Junior
Disclaimer:Họ thuộc về nhau...bây giờ và mãi mãi
Status:Shortfic-on going
Note: Đây là cái shortfic đầu tiên của Duz.Chắc là sad ending...tập tành viết thử sad...mọi người hãy góp ý nhé!!!^^
Summary: Dù em có quên tất cả bọn anh...bọn anh vẫn mãi luôn yêu và trong trái tim em.Hãy an tâm và yên nghỉ đi em nhé...



------Đôi lời của tác giả------
Vì đây là fic nói về chứng quên lãng và dẫn đến chết hoặc hôn mê sâu....nói chung là chỉ có 2 lựa chọn....."chết" hoặc "ngủ suốt đời".Sẽ hơi rắc rối tí nên tg đã phân ra dễ để cho mọi người đọc.Mỗi một người trong nhóm tượng trưng cho 1 màu và 1 cái biệt danh.

1.LeeTeuk: xanh lam/Angel

2.HeeChul: đỏ/Nim

3.HanKyung: nâu/Rice

4.YeSung: xanh lá cây/Mây

5.KangIn: bạc/Chồn

6.ShinDong: cam/Mập

7.SungMin: hồng/Bí

8.Eunhyuk: hạt dẻ/Khỉ

9.DongHae: vàng/Cá

10.RyeoWook: tím/Đậu

11.Kibum: trắng/Tuyết

12.ShiWon: đen/Simba

13.KyuHyun: xám/...

14.Super Junior: Sapphire/….

CHAP 1

Nâu/Rice

-"Theo thông tin mới nhận.Cho KyuHyun của nhóm nhạc Super Junior bị tai nạn xe hơi nghiêm trọng nay đã được các bác sĩ cứu sống qua hàng giờ phẫu thuật.Hiện anh vẫn còn trong tình trạng hôn mê và đang được chăm sóc trong phòng săn sóc đặc biệt.Trong vụ tai nạn xe hơi khủng khiếp đó,nạn nhân cùng ba người trong nhóm bị thương là :LeeTeuk,ShinDong,Eunhyuk nhưng khi đó cả ba người kia đều bị trầy trụa và đã được các bác sĩ chữa trị.Hiện nay vụ tai nạn vẫn đang được các nhà trức trách theo dõi và điều tra..."-"Bíp"

-Công nhận tụi nhà báo này lấy tin nhanh thật đấy hyung nhỉ??

-Ừh...Mà thôi em còn ngồi đó nữa hả??Mau lại đây phụ hyung nấu bữa tối cho mọi người coi.

-Vâng vâng em biết rồi ạh.Mà tối nay ai ở lại trong bệnh viện thế hả hyung??

-Chắc lại là nhóc Minnie nữa rồi.Tội nghiệp thằng bé,nó thương Kyu lắm.Trong nhóm có mình nó là chơi thân với Kyu nhất.Giờ Kyu bị vầy chắc nó buồn dữ lắm

-Haiz...sao cái số nhóm mình nó khổ thế không biết??Hết HeeChul hyung giờ lại tới KyuHyun.May mà em ấy tai qua nạn khỏi nếu không thì lúc đó chắc Super Junior không còn tồn tại nữa quá.Ái đau...sao hyung đánh em??

-Cái mồm chỉ giỏi nói bậy mà thôi.Làm sao mà Kyu bị gì được chứ...thế nhỡ nó bị thật thì khi Minnie khóc em dỗ nó nhé???Và cũng nên nhớ rằng Super Junior luôn tồn tại mãi mãi nghe chưa hả??

-Vângggggggg....-Con Cá thở dài ngao ngán

Tôi cảm thấy trong lòng nhẹ bớt khi biết tin KyuHyun đã được các bác sĩ cứu sống.Tôi còn nhớ như in cái cảm giác của mọi người khi biết tin tai nạn.Khi đó đầu óc tôi choáng váng và tai tôi ù đi.Mặc dù bên cạnh tôi lúc đó vang vẳng tiếng khóc của RyeoWook,tiếng la của YeSung và cả tiếng nói điện thoại rất lớn của anh quản lí nữa.KangIn thì vừa đi làm về đã vội vã chạy ngay vào bệnh viện chưa kịp thay đồ và nghỉ ngơi.HeeChul thì ngồi dính trên ghế...một tay ôm con HeeBum còn một tay thì ấn romote liên tục....mắt dán chặt vào bản tin thời sự trên TV.SungMin thì khóc đến ngất xỉu ở bệnh viện khiến cả nhà một phen náo loạn.Nhưng đó là sự việc của mấy tuần trước...hiện tại thì tụi tôi đang phân công với nhau ai sẽ vào trực trong bệnh viện.Tội nhóc Min lắm...Teuk hyung cứ bảo nó về nghỉ ngơi đi kẻo lại kiệt sức mọi chuyện ở đây đều có các hyung lớn lo hết cả rồi.Nhưng nó cứ một mực đòi ở trong bệnh viện và không chịu ăn uống gì cả....nài nỉ mãi nó mới chịu húp tí cháo và uống ly sữa.Người nó gầy rọp hẳn đi....mắt thì sưng tấy vì khóc....lúc nào cũng ngồi ngoài hành lang phòng săn sóc đặc biệt.Hễ mà thấy bóng áo trắng bước ra từ phòng KyuHyun là nó chạy ngay đến hỏi thăm đủ thứ.Người ngoài nhìn vô trông thấy nó như vậy mà phát khóc vì thương.Tụi tôi cũng chẳng thể cản nổi nó nên đành phó mặc để nó muốn làm gì thì làm nhưng điều duy nhất bây giờ mà tụi tôi có thể làm là an ủi và động viên nó mà thôi.Kể từ khi cái tin KyuHyun bị tai nạn xe được đăng trên các báo và thông tin đại chúng.....bọn tôi ngày nào cũng nhận được hàng đống thư và quà của E.L.F gửi tới.Họ gửi những lời thăm hỏi đến LeeTeuk hyung,ShinDong,EunHyuk,ShinDong và KyuHyun....họ còn nói ngày nào họ cũng cầu nguyện chúc cho KyuHyun và Super Junior luôn được bình an vô sự và gặp nhiều may mắn.LeeTeuk hyung đã khóc rất nhiều khi đọc được những bức thư ấy và các thành viên khác trong nhóm cũng khóc.

-Hyung àh...Han hyung.....HYUNGGGGGGGGGGGGGGG- cái giọng thánh thót của con Cá vang lên làm tôi giật bắn mình

-Gì...gì...thế???- tôi trợn mắt nhìn nó

-Hyung nghĩ gì mà đăm chiêu quá vậy???

-Àh...không có gì mà em cần hỏi gì hyung không???

-Bây giờ em phải vào bệnh viện thăm Eunhyuk và KyuHyun nên có thể hôm nay em không về ăn cơm.Hyung khỏi nấu cũng được....chắc tối nay mọi người cũng đi ăn ở ngoài rồi.Nếu được thì 7h hyung vào bệnh viện rồi nguyên một đám đi ăn chung luôn.

-Ừh…hyung biết rồi em đến trước đi.Lát hyung với mấy người kia tới sau.Cho hyung gửi lời hỏi thăm tới mọi người nhé.

-Vâng.Hyung nhớ tới sớm là được rồi.

Sau khi ra đóng cửa cho DongHae tôi trở vào nhà bật TV lên nghe tiếp cái bản tin thời sự hồi nãy.Tôi không rõ là do số thành viên của nhóm là con số 13 xui xẻo hay là do gặp hạn mà các thành viên trong nhóm luôn gặp xui xẻo.Mới tháng trước HeeChul gặp tai nạn bị gãy chân giờ vẫn còn phải chịu đau khi vết thương sưng lên mỗi khi trở trời giờ nay lại tới KyuHyun gặp tai nạn xe tưởng sắp chết.Rồi tiếp theo sẽ là ai nữa đây???

-“Love.Oh baby my girl……”-tiếng chuông điện thoại vang lên

-Yoboseo??

-Han hyung…em YeSung đây.KyuHyun tỉnh lại rồi.Hyung mau đến đây đi…..gọi cả những người ở nhà nữa.Mau lên nhé.

-YeSung…YeSung….??Ash….cái thằng nhóc này…àh mà hồi nãy nó nói gì nhỉ??Nó nói Kyu tỉnh dậy rồi sao??

Không chút chần chừ…tôi chạy như bay lên lầu....đập cửa ầm ầm vào từng phòng và hét

-MỌI NGƯỜI….MAU DẬY ĐI…..KYUHYUN TỈNH LẠI RỒI…MAU VÀO BỆNH VIỆN THÔI.DẬY MAU….DẬY DẬY.CHUẨN BỊ MAU LÊN-Ngay sau đó tổng cộng 4 cái đầu từ 4 cánh cửa và rồi cũng ngay sau đó tai tôi gần như sắp điếc vì hàng chục tiếng nói mặc dù chỉ có 3 cái miệng.Sau đó nữa tai tôi khi gần điếc đến nơi thì thấy HeeChul bước ra và hiểu chuyện gì sắp xảy ra tôi nhanh tay bịt ngay tai lại vì nếu không sẽ điếc.Cả đám nhìn tôi khó hiểu và rồi……….

-IM HẾT COIIIIIIIIIIIIIIIIII…….ĐỂ HANKYUNG NÓI RÕ RÀNG COI NÀO- cả lũ đột nhiên thấy tai mình ù ù rồi quắc mắt nhìn tôi như muốn ăn tươi nuốt sống tôi vậy.Tôi nhìn tụi nó cười trừ

-Được rồi mọi người nghe kĩ đây…..KYUHYUN ĐÃ TỈNH LẠI RỒI…MAU VÀO THĂM THÔI-Tôi nói to hết mức có thể.Ngay sau đó của ngay sau đó…..tổng cộng 4 con người đang đứng đây chạy bay ngay vào phòng và rồi chỉ mấy giây sau tất cả đều đứng ngay dưới cửa với quần áo chỉnh tề

-Ok xuất phát thôi…..YEEEEEEEEEEEEE-Cả lũ chạy như bay đến bệnh viện



Xanh lá cây/Mây

Sau khi gọi cho Han hyung tôi quay trở lại phòng KyuHyun.Lúc này các bác sĩ đang kiểm tra cho cậu ấy….cả thảy mọi người đều ngồi ngoài hành lang để chờ tin các bác sĩ.Tôi thấy KangIn đang ngồi kế bên Teuk hyung nói gì đó.SungMin thì lại khóc nữa rồi…..RyeoWook đang dỗ em ấy.DongHae thì đã đến từ lúc nãy giờ đang đứng nói chuyện với Eunhyuk lâu lâu thì lại nhìn SungMin.Khi nhìn SungMin khóc tôi quả thật không thích tí nào….SungMin mà tôi biết là một cậu bé rất đáng yêu…rất thích nói chuyện và đùa giỡn.Khi nhìn RyeoWook vừa khóc vừa cố gắng cười để mà dỗ SungMin tôi cũng không thích tí nào…..Wookie mà tôi biết là một bé Đậu nghịch ngợm nhưng hiền lành….đảm đang nhưng nhiều lúc cũng vụng về.Khi nhìn vẻ lo lắng của KangIn,DongHae,LeeTeuk hyung,Eunhyuk,ShinDong và những người khác nữa…tôi không thể không khóc…..những người mà tôi biết lúc nào cũng có thể cười giỡn và chọc ghẹo nhau mọi lúc mọi nơi.Chúng tôi nhận được rất nhiều quà và thư chúc sức khoẻ của các E.L..F…..họ đã nói họ khóc rất nhiều và cầu nguyện hằng ngày.Khi nghe tin KyuHyun đã được cứu sống….họ đã đứng rất đông trước cửa bệnh viện.Nếu bạn ở đó tôi có thể dám cá rằng bạn sẽ ngạc nhiên trước cảnh tượng này……xung quan bệnh viện rợp một màu xanh Sapphire….màu tượng trưng cho Super Junior.Thậm chí họ còn thả cả những quả bóng mà trên đó ghi những lời ước cho chúng tôi lên trời và tất nhiên cả bầu trời nhuốm một màu xanh Sapphire đẹp đẽ.LeeTeuk hyung đã khóc rất nhiều trước sự quan tâm của các E.L.F và tất cả các thành viên của nhóm đều khóc.


Tím/Đậu

Khi vừa nghe tin KyuHyun tỉnh lại….SungMin hyung đã khóc ngất và tôi phải dỗ hyung ấy.Mọi người đều rất vui mừng…..KangIn hyung chạy đi kêu bác sĩ đến.Bác sĩ đến chúng tôi phải ra ngoài để họ kiểm ra cho em ấy.Min hyung vẫn cứ khóc và gục trên vai tôi…..YeSung hyung hình như vừa gọi cho HanKyung hyung.KangIn hyung và Teuk hyung ngồi nói chuyện với nhau lâu lâu lại ngước về phía cửa phòng bệnh.DongHae và Eunhyuk thì đứng nói chuyện thỉnh thoảng nhìn về phía tôi và Min hyung.Tôi còn nhớ cái khoảnh khắc khi tôi nghe được tin KyuHyun bị tai nạn…..tim tôi đau thắt lại….tay chân rụng rời…..tai thì ù đi và tôi khóc.Ngay sau đó tôi và YeSung chạy ngay đến bệnh viện….gặp Teuk hyung,ShinDong hyung,Eunhyuk vừa được các bác sĩ chữa trị vết thương hiện đang trong phòng bệnh thường.Từng giờ từng phút tôi và mọi người ở bệnh viện đều lo lắng….Min hyung vừa vào bệnh viện là khóc thét lên rồi ngất lịm.Tôi,YeSung hyung,KangIn hyung chạy ngay đến khu cấp cứu và ngồi chờ ca phẫu thuật suốt hàng giờ liền.Và tôi như vừa hoàn hồn khi biết rằng KyuHyun đã được cứu và được chuyển sang phòng săn sóc đặc biệt.Toàn thể E.L.F đứng rất đông trước cửa bệnh viện và một màu xanh Sapphire rợp khắp con đường…..gây cản trở giao thông đến nỗi cảnh sát phải ra giải tán bớt.Chúng tôi thật sự cảm thấy hạnh phúc vô cùng khi nhận được những lá thư của E.L.F


Xanh lam/Angel

Tôi cảm thấy thật vui mừng và nhẹ nhõm khi KyuHyun đã tỉnh lại.Mấy ngày hôm nay tôi cứ như ngồi trên đống lửa…..vừa phải đi kiểm tra sức khỏe sau tai nạn vừa phải ở trong bệnh viện trông KyuHyun khiến tôi mất ngủ mấy đêm.Nhưng cũng thật may mắn là tôi vẫn còn những người thân bên cạnh…..các em ấy thay nhau đến bệnh viện trông nom KyuHyun giúp tôi nên cũng đỡ vất vả.Nhìn tụi nó cứ chạy đi chạy lại để gọi bác sĩ khi thấy KyuHyun có chút cử động hay là đem cơm đến bệnh viện.Trông tụi nó vất vả như vậy tôi thương lắm….tôi ước gì có một điều ước để làm mọi việc có thể tốt đẹp hơn.Mỗi khi thấy Kyu được các bác sĩ đưa đi để phẫu thuật tiếp…tim tôi đau khủng khiếp….tôi đã gục đầu lên vai tụi nó và khóc rất nhiều.Và khi thấy màu xanh Sapphire rợp khắp bệnh viện tôi lại càng khóc to hơn…..cám ơn các E.L.F đã dành tất cả những lời chúc và sự quan tâm đến cho chúng tôi…..xin cám ơn các bạn.Tôi xin hứa sẽ đưa Super Junior đến đỉnh cao vinh quang để không phụ lòng các bạn.Xin hãy mãi ủng hộ chúng tôi.Saranghae E.L.F…We are Super Junior and you are E.L.F


Vàng/Cá

Khi tôi vừa đến bệnh viện thì được tin KyuHyun tỉnh lại…..tôi vui mừng chạy ngay đến phòng săn sóc thì thấy mọi người đang ngồi chờ ở ngoài.Tôi cũng lại bắt chuyện với Eunhyuk và hỏi thăm sức khoẻ của cậu ấy….thỉnh thoảng tôi nhìn sang phía RyeoWook đang dỗ SungMin hyung.Nhìn hyung ấy tiều tụy mà tôi thương quá.Sau đó tôi thấy Han hyung và 4 người kia chạy từ phía cửa vào…..trông ai nấy cũng mồ hôi mồ kê nhễ nhại….chắc họ vừa nghe tin đã chạy ngay đến.Han hyung và Chul hyung thì chạy lại chỗ Teuk hyung ngồi đó và nói chuyện với họ.ShiWon thì lại chỗ Min hyung và Wook hyung nói gì đó với Min hyung.KiBum thì ra chỗ phòng Kyu và nhìn vào trong.

-Cạch…..-Tiếng cánh cửa mở ra.Hai vị bác sĩ và ba cô y tá từ trong bước ra….nguyên đám đứng bật dậy và chạy ngay đến chỗ họ.Teuk hyung đại diện cả đám hỏi thăm tình hình.

-Hiện tại cậu ấy đã ngủ rồi vì tôi mới tiêm cho cậu ấy liều kháng sinh và thuốc mê.Các cậu cũng đừng lo lắng….tình trạng sức khỏe của cậu ấy đã có tiến triển tốt nhưng vẫn còn phải phẫu thuật và theo dõi một thời gian vì hiện cậu ấy đang bị suy hô hấp cần phẫu thuật ngay lập tức.

-Thế giờ chúng tôi có thể vào thăm em ấy được không ạh??

-Tôi nghĩ là không nên….vì giờ sức đề kháng của cậu ấy rất yếu không thể nói hay ngồi được.Các cậu thông cảm-Nói rồi vị bác sĩ bỏ đi

Cả đám tụi tôi ngồi phục xuống ghế…..rũ rượi.Min hyung đã nín khóc nhưng vẫn còn thút thít…kế bên thì RyeoWook hyung đang chắp tay cầu nguyện….Teuk hyung thì ụp mặt vào tay và khóc….kế bên Han hyung,Chul hyung,KangIn hyung ôm hyung ấy dỗ dành.KiBum thì đi qua đi lại trước cửa phòng bệnh.Tôi và Eunhyuk đứng ngoài cửa sổ nhìn xuống đường lúc này đầy một màu xanh.YeSung hyung và ShiWon,ShinDong hyung thì đi mua cà phê.Dù không khí lúc này thật ảm đảm nhưng tôi biết chắc rằng trong lòng ai cũng vui mừng.Tất cả mọi người đều xin phép nghỉ hết các công việc và các show truyền hình để ở nhà trông KyuHyun và điều đó cũng được các E.L.F ủng hộ.Thậm chí mới hôm trước có 1 nhóm xưng là E.L.F đến gặp Teuk hyung và nói rằng sẽ thay mặt chúng tôi chăm sóc cho KyuHyun nhưng Teuk hyung nói với họ rằng không cần phải làm thế và cám ơn họ rất nhiều.


Bạc/Chồn

Mấy ngày sau….KyuHyun được chuyển sang phòng bệnh thường sau những ca phẫu thuật hàng giờ liền …kiểm tra sức khỏe và Teuk hyung,Eunhyuk,ShinDong được xuất viện.Chúng tôi đến thăm em ấy thường xuyên hơn và ngày nào chúng tôi vào thăm cũng thấy một chùm bong bóng màu xanh Sapphire treo ở cửa sổ kế bên là những món quà được gói rất đẹp.Hỏi cô y tá mới biết của các E.L.F vào thăm và gửi tặng.SungMin đã chịu ăn và mập mạp lên chút….KyuHyun thì hiện giờ đã nói chuyện và ăn được.Điều ấy làm ai cũng vui mừng và trong nhóm có một vài người quay trở lại làm việc.Vài ngày trước đó ba mẹ của em ấy đến và khóc,cám ơn chúng tôi vì đã chăm sóc cho em trong suốt thời gian họ không thể đến thăm em.Họ nói rằng vì một vài lý do về công việc nên chưa thể đến gặp em sớm hơn.

End Chap 1

Chap 2

http://www.nhaccuatui.com/nghe?M=YiQqaA8UbB ~~~>Hãy bật bài này lớn lên nếu đeo headphone thì càng hay^^....mình đã khóc khi nghe bài này....rất thích hợp khi đọc chap này....nhớ bật đấy...vừa nghe vừa đọc thì thấy chap này mới hay














BẬT CHƯA ĐẤY???















Hạt dẻ/Khỉ

Cuộc đời tôi chắc không bao giờ quên cái đêm kinh hoàng đó.Tôi đã tưởng rằng mình sẽ chết….khi chiếc xe bị lật ngược lại tôi cảm thấy toàn thân như bị nhấc bổng và khi nó rớt xuống cả khắp người tôi đau rát.Tôi nghe được tiếng ShinDong hyung và Teuk hyung thét lên và tôi bắt đầu cố gắng gượng dậy để nhìn mọi người.Tôi thấy ShinDong hyung bị ép về một bên và đang cố nhấc cái ghế ra khỏi người mình.Teuk hyung thì bị đập vào thành cửa kính vỡ nát và sau lưng anh ấy bị chảy máu.Tôi quay sang tìm KyuHyun….tôi hét lên kinh hãi khi thấy em ấy toàn thân đầy máu và duờng như bị thương rất nặng…tôi cố gắng lết ra khỏi chiếc xe và kêu cứu.Thật may là tôi chỉ bị trầy tay và chân…sau khi lết được ra khỏi xe tôi thấy những người đi đường tập trung lại rất đông chỗ chúng tôi và tôi bắt đầu khóc thét lên kêu cứu.Chỉ ít giờ sau đó xe cấp cứu đã đến…họ đưa tôi,ShinDong hyung,Teuk hyung về bệnh viện trước nhưng Teuk hyung đã không chịu đòi cứu KyuHyun.Tôi khóc…ShinDong hyung khóc và Teuk hyung khóc nhiều hơn….tôi bất lực nhìn KyuHyun bị kẹt trong xe.Và rồi cuối cùng họ cũng đã lôi được KyuHyun ra khỏi xe….Teuk hyung gần như ngất lịm khi thấy toàn người Kyu máu bê bết….và mắt em ấy nhắm nghiền lại.Tôi cố gắng lấy tay ngăn lại tiếng khóc và quay mặt đi tránh để nhìn thấy thân thể của KyuHyun.ShinDong hyung thì khóc và không ngừng kêu em ấy tỉnh lại….cả ba chúng tôi đều khóc nhưng không phải vì đau mà vì KyuHyun.

Mấy ngày sau đêm tai nạn kinh hoàng đó.KyuHyun đã hồi phục và tỉnh lại….em ấy vừa được chuyển đến phòng bệnh thường.Khi đó ai nấy đều khóc vì vui mừng…anh quản lý cho phép chúng tôi được nghỉ các show truyền hình mà ở nhà chăm lo cho Kyu và sức khoẻ của mình nhưng cũng một vài người trong nhóm quay trở lại làm việc.Lúc ấy tôi mới thấu hiểu cảm giác sắp mất đi một người thân thiết là như thế nào….và tôi cũng nghĩ rằng nếu thiếu KyuHyun thì sẽ chẳng có Super Junior.Các E.L.F đã gửi thư và quà chúc sức khoẻ cho tôi…họ nói yêu tôi nhiều lắm và sẽ luôn cầu chúc cho tôi được mạnh khỏe.Tôi cũng yêu họ rất nhiều.Cám ơn các bạn đã quan tâm đến tôi.

Thời gian trôi đi….sức khoẻ của KyuHyun đã khá lên và em ấy được xuất viện nhưng vào cuối tuần vẫn phải đi khám lại sức khoẻ và tiêm thêm kháng sinh.Và 5 tháng sau….em ấy đã thực sự trở lại với Super Junior và E.L.F.KyuHyun đã có thể đứng hát và nhảy cùng với chúng tôi….một lần nữa chúng tôi lại thấy được nụ cười của em ấy….nó thật là đẹp và đáng quý.Tai nạn đó đúng là một chấn động về mặt tâm lý với chúng tôi….khi đó chúng tôi nghĩ rằng nếu mất em ấy thì Super Junior có lẽ sẽ không còn nữa…chỉ trong những khoảnh khắc đó nước mắt của chúng tôi đã rơi xuống cùng với nước mắt của E.L.F.Sau khi tỉnh dậy em ấy đã cám ơn chúng tôi rất nhiều và còn nói rằng trong thời gian bị hôn mê em ấy nghe thấy tiếng nói của chúng tôi và màu xanh Sapphire của E.L.F….đó chính là động lực mà KyuHyun đã tỉnh dậy.



Cam/Mập

Vậy là cuối cùng chúng tôi lại được ở bên nhau một lần nữa.KyuHyun đã tỉnh lại sau những giấc ngủ dài….chúng tôi ai cũng vui mừng cho em ấy.Super Junior lại có được những khoảnh khắc vui vẻ ở bên nhau….ở bên E.L.F…..chúng tôi đã tổ chức một buổi họp mặt với nhau và KyuHyun đã nói lời cám ơn chân thành đến chúng tôi.Khi nghe những lời em ấy nói chúng tôi đã khóc vì cảm động.KyuHyun cũng gửi lời cám ơn đến toàn thể E.L.F trên Châu Á vì đã có những lời chúc,cầu nguyện cho em ấy.Sau đó chúng tôi lại tiếp tục lưu diễn cùng nhau trên các chương trình….thật là những khoảnh khắc đáng quý.Toàn thể các ca sĩ và nhóm nhạc trong SM town gửi lời hỏi thăm sức khoẻ đến em.DBSK thì kéo cả lũ sang nhà chúng tôi cùng dự tiệc mừng KyuHyun quay trở lại.Boa cũng tới và quậy chung với DBSK …chúng tôi cùng nhau ca hát…nhảy múa.Vui lắm cơ….và tôi mới biết rằng JaeJoong nấu ăn ngon không kém RyeoWook và HanKyung hyung…tôi ăn sạch đồ ăn của Jae nấu.


Đỏ/Nim

Thời gian cứ trôi dần đi mãi và rồi một hôm KyuHyun than rằng gần đây em ấy thường đau đầu và chóng mặt.Mọi người đều nghĩ là do làm việc quá sức nên mệt và khuyên em ấy nghỉ ngơi thường xuyên hơn.Rồi mấy ngày sau đó KyuHyun hay quên đủ thứ….hôm thì quên quên điện thoại…quên tên các đồ vật trong nhà….thậm chí còn quên cả lời bài hát.Nhiều lúc tôi cũng bực mình vì chuyện đó và la em ấy nhưng KyuHyun chỉ rối rít xin lỗi và hứa sẽ không thế nữa .Thấy mọi chuyện có vẻ nghiêm trọng nên Teuk lại đưa KyuHyun quay trở lại bệnh viện khám và biết được một tin thật khủng khiếp.

Lần tai nạn xe đó đã tạo ra một cục máu bầm trong não của em ấy nhưng rất nhỏ nên các bác sĩ nghĩ rằng nó sẽ tự tan nhưng nào ngờ thời gian trôi qua nó đã lớn lên và hiện giờ cục máu to bằng hai đốt ngón tay út.Cục máu đó đang đè lên các dây thần kinh lưu giữ lại các ký ức nên gây ra các chịu chứng là đau đầu..chóng mặt và mau quên.Nhưng vì hiện cục máu ấy đã quá to rồi nên không thể phẫu thuật hoặc chiếu tia la-ze để tiêu hủy cục máu đó và kết cục là KyuHyun có thể một ngày nào đó sẽ mất sạch tất cả ký ức về chúng tôi…về E.L.F….về Super Junior và quên luôn cả các kỹ năng sống….kỹ năng nói….kỹ năng giao tiếp và em ấy sẽ chết hoặc nếu may mắn hơn thì sẽ sống đời sống thực vật suốt đời.

Chúng tôi lặng người khi nghe tin đó…nhưng không một ai khóc và tôi cũng vậy.Tôi không hiểu tại sao không ai khóc cả hoặc ngày định mệnh hôm đó đã cuốn trôi hết nước mắt của mọi người rồi.Tôi không khóc vì tôi không mít ước nhưng trong lòng tôi đau đớn lắm.Vậy là một ngày nào đó KyuHyun sẽ quên hết các ký ức từ lúc em ấy gia nhập Super Junior…những khoảnh khắc vui vẻ bên nhau….những fanserver nghịch ngợm đáng yêu của em và nhóc Minnie…những tiếng quát mắng dữ dội của anh quản lý với em nhưng chứa trong đó sự yêu thương…những kỹ năng mà chỉ có con người mới có được….những giọt nước mắt mà chúng tôi cùng ở bên nhau những lúc hạnh phúc…lúc buồn bã tuyệt vọng…những lúc chọc ghẹo của tôi và mọi người trong nhóm khi xem xong các fanserver của em với Minnie…những cái hôn phớt…quàng vai…cái ôm thật chặt và ấm áp của chúng tôi với em sẽ tan biến trong cuộc đời em….cũng nhiều khi tôi quát mắng em vì không vừa ý mình…nhưng rồi cũng một ngày nào đó tôi rất muốn quát nạt em nhưng không được nữa rồi.Em sẽ mãi mãi quên chúng tôi…

Khi chúng tôi nói chuyện này cho em và Min biết.Tôi nghĩ rằng em sẽ tưởng chúng tôi đang đùa và nhóc Min cũng vậy.Nhưng thực ra không phải vậy….em chỉ mỉm cười và nói “Chỉ vậy thôi ạh??” còn nhóc Min thì không nói gì cũng không khóc…chỉ lặng lẽ ngồi nhìn chúng tôi và thở dài.Min đang tỏ ra mạnh mẽ đây mà…nhóc không muốn ai đặc biệt là KyuHyun thấy những giọt nước mắt của nhóc nhưng chúng tôi hiểu quá rõ Minnie mà….thực ra trong lòng nhóc đang rất đau đớn và gào thét.Chúng tôi giấu những chuyện này cho mọi người và anh quản lý trong công ty biết…anh quản lý vì không biết nên khi thấy Kyu thường xuyên quên này quên nọ lại quát mắng em ấy và Teuk hyung phải ra xin lỗi.Chúng tôi tập cho Kyu cách nhớ tên số điện thoại của mọi người…nhớ tên đồ vật vì gần đây bệnh quên của em ấy lại càng trầm trọng hơn.Căn nhà của chúng tôi lúc này dán đầy giấy và trên tường thì chi chít các chữ….đa số là tên của chúng tôi và số điện thoại của mọi người được ghi bởi KyuHyun.Mỗi lần nhìn thấy thằng nhóc ngồi cặm cụi học tên gọi các đồ vật và số điện thoại chúng tôi thương nó phát khóc….Min thì vẫn cứ mạnh mẽ và còn giúp Kyu học thuộc một cách dễ dàng.

-DẠO NÀY CẬU BỊ CÁI QUÁI GÌ VẬY HẢ???-tiếng la giận dữ của anh quản lý khiến tôi giật mình quay lại.Anh ấy lại la Kyu nữa rồi….tôi dám chắc là nó hỏi anh quản lí là ai...thằng nhóc cứ trợn mắt tay chỉ về phía anh quản lý một cách khó hiểu.Tôi thở dài đi về phía họ và kéo Kyu đi rồi gọi điện cho mọi người còn lại quay trở về nhà gấp.

Tại chung cư của Super Junior

-Teuk àh….hôm nay KyuHyun nó hỏi anh quản lý là ai đấy.Giờ chúng ta phải làm sao đây??Tôi e là không giấu được mọi người lâu hơn đâu-Tôi ngồi phịch xuống ghế và thở dài nhìn Teuk

-Tạm thời cứ để vậy đi…rồi khi nào không thể giấu được nữa thì chúng ta sẽ nói cho mọi người biết.

Chúng tôi chỉ biết im lặng nhìn nhau…KyuHyun cũng ngồi đó nhìn chúng tôi với vẻ mặt buồn và hối lỗi.


*ấn Crl+A* ấn mới coi được^^

Trắng/Tuyết

Đang làm việc tôi được tin Chul hyung gọi về nhà gấp vì chuyện của Kyu.Hôm nay em ấy lại có vấn đề…Kyu hỏi anh quản lý là ai.Cả không gian chùn xuống lặng yên…tôi đứng dậy tay kéo Kyu theo vào phòng.Tôi đang cố gắng làm cho không gian được vui vẻ hơn

-Mọi người cứ làm việc của mình tiếp đi.Kyu àh…anh em mình lên phòng chơi máy tính ha??Hyung mới cài một trò chơi hay lắm…”đại chiến vũ trụ” trò mà em đòi hyung cài đó??nhớ không??àh khỏi nhớ cũng được…tụi mình lên chơi đi ha-Tôi nhanh chóng kéo tay Kyu đi nhanh lên lầu.

-Kibum àh…cho hyung chơi chung vớiiiiii-Eunhyuk nhanh chóng chạy theo

-Cho hyung chơi nữa…hyung cũng muốn chơi-DongHae phóng nhanh theo ba con người đang bước lên lầu


Đen/Shiwon

Vậy là thêm một thời gian nữa trôi đi......trời đã sắp sang Thu...bệnh tình của KyuHyun chẳng khả quan lên được tí nào.Chúng tôi đã nói sự việc của KyuHyun cho anh quản lý và mọi người trong công ty biết.Toàn thể các anh chị trong SM đều khóc nức nở....không ngừng cầu nguyện mong cho em ấy sẽ mau hết bệnh.Cả 5 thành viên DBSK sang nhà chúng tôi chơi với KyuHyun mỗi khi rảnh rỗi....JaeJoong và JunSu khi nghe tin này đã ôm chặt lấy Kyu mà khóc thảm thiết.KyuHyun được công ty cho nghỉ ở nhà tránh để ảnh hưởng tới nhóm...thỉnh thoảng chúng tôi lại chở em ấy lên công ty chơi với mọi người.Khi nhìn KyuHyun gặp những người quen mà cứ luôn miệng hỏi là ai và lúc nào cũng ngồi tròn 1 góc ghi chép nhẩm nhẩm gì đó mà ai cũng khóc nhưng cố gắng không cho em ấy thấy.Lần trước JaeJoong lại ngồi bắt chuyện với KyuHyun thì em ấy liền hỏi Jae là ai và nói không quen biết cậu ấy mặc dù 30' trước em ấy mới giỡn với JaeJoong xong....JaeJoong liền lấy tay ngăn không cho thoát ra bất kỳ tiếng nấc nào mặc dù nước mắt đang rơi lã chã....chúng tôi thấy vậy mà xót cả lòng.Toàn thể mọi người trong Super Junior quyết định sẽ tổ chức một buổi họp offline với E.L.F để giải thích về sự việc của Kyu và sẽ không tiết lộ cho báo chí bất kì một tin nào về KyuHyun khi họ hỏi vì sao lúc biểu diễn lại không thấy em ấy.



End chap 2


Chap 3

http://www.nhaccuatui.com/nghe?M=sH-cQCGM3U ~~~> Hãy bật lớn bài này như bài hát chap trước...vì bài này rất thích hợp để đọc chap này






BẬT CHƯA????








FOREVER FRIENDS
SUPERJUNIOR Cassiopeia1th8

SUPERJUNIOR Img_3_19_1


SUPERJUNIOR 3831134845a3987343539b250980209l




Hồng/Bí

Teuk hyung quyết định sẽ tổ chức một cuộc họp báo nhưng không có các cánh nhà báo tham gia mà chỉ có duy nhất một khách mời là E.L.F.Từ khi nghe cái tin Kyu bị mắc bệnh quên lãng theo thời gian.....tôi không khóc.Lạ vậy đấy , thường thì trong nhóm tôi là người dễ khóc thứ 3...thứ 1 và 2 là Teuk hyung và Eunhyuk.Tôi chỉ nhớ là khi đó tôi thở dài và trong lòng thì thật sự như bị tạt axit vào vậy.....rất là rát và đau.Tôi không trốn tránh sự đau đớn mà chỉ là tôi không thể hiện nó ra mà thôi...và ngay cả khi đó Kyu cũng chỉ nói giọng buồn buồn như thể cậu ấy biết chuyện đó sẽ tới với mình vậy.Thời gian càng dài thì bệnh tình của Kyu càng nặng...cậu ấy quên đủ mọi thứ và hiện tại thì Kyu đã quên hết mọi người xung quanh mình trừ chúng tôi và các E.L.F.Tôi cũng thật sự ngạc nhiên khi biết rằng Kyu vẫn còn ý thức được mình đang là người của công chúng....cậu ấy vẫn trả lời các câu hỏi ở buổi phỏng vấn một cách rành rọt và tự tin.Nhưng càng ngạc nhiên hơn nữa là cậu ấy vẫn còn nhớ các E.L.F...và Kyu luôn cố gắng nhớ thuộc lòng tên , số điện thoại , sở thích và mặt các thành viên trong Super Junior.Quả thật là KyuHyun đã quên hết tất cả mọi người trong SM....cậu ấy luôn miệng hỏi những người mà lúc trước rất thường hay giỡn với cậu là ai....tuy vậy họ luôn cố gắng giúp Kyu nhớ ra.Boa thì có vẻ chấp nhận chuyện đó vì cô ấy biết rằng dù có làm gì nữa thì Kyu cũng sẽ chẳng nhớ ra cô ấy là ai....Boa thường hay hát cho Kyu nghe và giúp khi thấy cậu ấy ngồi một mình trong góc lẩm nhẩm học tên chúng tôi và thường mỗi lần như vậy cô ấy lại khóc nhưng không cho Kyu thấy...nhưng ít nhất cậu ấy vẫn biết đến cái tên Boa còn con người mà có cái tên ấy thì hoàn toàn biến mất trong kí ức của Kyu rồi.JaeJoong hyung thì thường hay nấu và mỗi khi đi lưu diễn ở đâu về là y như rằng chỉ mình Kyu có quà…nhiều lúc tôi cũng ghen tị với cậu ấy lắm vì tính tôi khá là con nít^^.Nếu kể về bạn thân của KyuHyun thì phải nói là cậu ấy thân nhất với ChangMin….”con cưng” của nhà DBSK vì hai đứa tụi nó bằng tuổi nhau và cùng đều là em út trong nhóm nên cái gì tụi nhóc cũng chia sẻ cho nhau trừ đồ ăn.Bởi vì đối với ChangMin đồ ăn chính là mạng sống của nhóc….nhưng ngay đến cả ChangMin cậu ấy cũng quên luôn rồi.Tôi còn nhớ lúc đó nhóc Min khóc ngất trong lòng JaeJoong hyung……..

------FLASH BACK------

Hôm đó cả đám chúng tôi được anh quản lý cho nghỉ xả hơi một bữa và đồng thời anh quản lý nhà DBSK cũng cho họ nghỉ nên chúng tôi kéo nhau sang phòng tập chơi…

-Kyunie àh….cậu đang làm gì vậy??-ChangMin lăng xăng chạy lại gần chỗ Kyu đang ngồi trong góc

-Teuk…hy..ung , C..hul hyung……ừm còn ai nữa nhỉ??

-Kyunie…cậu đang học thuộc tên mấy hyung trong Suju àh??....này Kyunie cậu có nghe tớ nói gì không??

-Ơh…àh xin lỗi.Mà…mà cậu là ai vậy??-Kyu giật mình quay lại người vừa kêu mình và hỏi bằng một giọng ngây ngô

“ĐÙNG” – một tiếng sét xẹt ngang qua người nhóc Min

-C..c..ậu đ…an..g n..n..ói g..ì v…ậy??-nhóc Min không thể giữ nỗi sự bình tĩnh

-Xin lỗi nhưng tôi hỏi cậu là ai và chúng ta có quen biết gì nhau không??

-Này hai đứa đang làm gì đó??-YunHo hyung tiến lại gần chỗ hai đứa nhóc

-Y..unH..o.o hy..ung àh??-nhóc Min mặt mũi thất thần quay lại hỏi giọng thều thào

-Em sao vậy ChangMin??Sao mặt mũi tái mét vậy??JAEJOONG ÀH….CHANGMIN NÓ BỊ LÀM SAO NÀY??-YunHo hyung quay sang chỗ cả đám đang ngồi chơi mà hét lên.Ngay tức khắc tất cả đều có mặt đông đủ tại chỗ nhóc Min và Kyu mặc dù YunHo chỉ kêu mình JaeJoong hyung.

-Sao vậy??Có chuyện gì thế??Nhóc Min làm sao??Em sao vậy ChangMin nói hyung nghe xem nào?? -JaeJoong đỡ lấy ChangMin từ tay YunHo.Đột nhiên nhóc Min oà khóc nức nở , hai tay bấu chặt lấy tay áo JaeJoong hyung.

-JAE HYUNG....hức hức....K..yun..nie quên luôn cả em rồi.Huhuhuhuhu....hyung àh....Kyunie quên em rồi....cậu ấy quên em thật sự rồi hyung àh.-Nhóc càng khóc to hơn và nức nở hơn.Chúng tôi chỉ lặng lẽ nhìn nhau xót xa hòa lẫn đau đớn...JaeJoong hyung ôm chặt nhóc Min vào lòng xoa xoa đầu nhóc an ủi và không rõ nước mắt tự lúc nào rơi ướt đẫm cả khuôn mặt xinh đẹp.Toàn thể mọi người đều ôm lấy Jae , Min và Kyu và rồi trong khoảnh khắc đó đã có vài tiếng nấc nhẹ vang lên.

Sau khi nước mắt đã không thể rơi nữa chúng tôi ngồi quay quần bên nhau và bắt đầu giúp Kyu nhớ tên mọi người vì đó là thứ duy nhất mà cậu ấy có thể nhớ lâu nhất.Bắt đầu là LeeTeuk hyung.....

-KyuHyun àh....em còn nhớ anh là ai chứ??

-Anh là Teukie thiên thần-Kyu nhanh nhảu trả lời

-Ừm...em giỏi lắm.Vậy thì hiện giờ em nhớ được những ai ở đây nào??

-Em nhớ Minnie hyung dễ thương nè.Chullie hyung xinh đẹp.Hannie hyung đảm đang.Sungie hyung hòa đồng.Wookie hyung hiền lành.Wonnie hyung điềm đạm.Innie hyung mạnh mẽ.Donggie hyung ăn nhiều.Bummie trầm lặng.Eun hyung nghịch ngợm và Hae năng nổ.

-Ồh...Kyu của anh giỏi thật đấy.Vậy còn 5 người này em nhớ là ai không??-Teuk hyung chỉ lần lượt thành viên DBSK

-Em không biết họ là ai cả??Tụi mình có quen họ hả hyung??-nhóc Min vừa nghe xong câu nói đó đã lại khóc nấc lên trong lòng Jae hyung

-Ừm....không chỉ quen mà họ còn là những người bạn rất thân với chúng ta nữa.Em hãy lại làm quen với họ đi

-Dạ -Kyu nhanh chóng đứng dậy đi lại chỗ nhà DBSK ngồi và thân thiện nói

-Chào mọi người.Mình tên là KyuHyun...tụi mình cùng làm quen ha??

-Chào bạn...tên mình có thể bạn không nhớ nhưng bạn có thể gọi mình là......Gấu-YunHo hyung đứng lên và bắt tay với Kyu.Lần lượt các thành viên khác đứng lên và bắt đầu giới thiệu tên

-Chào bạn , bạn hãy gọi mình là Chuột -YooChun mỉm cười thân thiện

-Chào bạn , mình là Cá heo - JunSu đứng cạnh YooChun và cũng mỉm cười thân thiện

-Chào bạn , còn mình là Boo

-C..hào..o hức b..bạn hức , bạn hãy gọi mình là Max đi....hức

-Ơh thế sao bạn Max lại khóc...Teukie hyung nói khóc là xấu lắm.Con trai thì không được khóc.Bạn nín khóc đi....mình sẽ kêu Bummie hyung cho bạn chơi trò "chiến tranh vũ trụ" nha.Ah còn nữa mình sẽ kêu Hannie hyung nấu cơm chiên cho bạn ăn...hyung ấy nấu ngon lắm đó , mình thấy Chullie hyung khen quài hà.Bạn nín khóc đi ha??-Kyu lấy tay vỗ vỗ vai nhóc Min và hỏi ngây ngô.Vì nhóc Min vốn là "vua háu ăn" nên dù khi đang rất buồn chỉ cần nghe đến đồ ăn là.....vui ngay.

-Ừh....thế mình không khóc nữa.Bạn kêu Hannie hyung nấu cơm cho mình ăn nha??-Nhóc Min tươi tỉnh hẳn lên và cười nói trông rất vui vẻ.Trong khi đó có tổng cộng mười mấy con mắt nhìn HanKyung hyung thông cảm.Đặc biệt là nhà DBSK và HeeChul hyung


Xanh lamBạc/Angel và Chồn

Ngày hôm nay chúng tôi quyết định sẽ bắt đầu buổi họp báo với E.L.F về tình trạng của KyuHyun.Buổi họp báo bắt đầu lúc 8h sáng nhưng toàn thể E.L.F đã đến từ rất sớm và nếu như không lầm thì đó là lúc 6h.Chúng tôi thật sự rất ngạc nhiên vì khi chúng tôi bước ra không có bất kì một ánh đèn flash nào và cũng không có bất kì bóng dáng một máy quay phim nào mà chỉ có duy nhất 2 thứ là : tiếng la hét của E.L.F và màu xanh Sapphire rợp khắp quảng trường.Chúng tôi càng ngạc nhiên hơn khi thấy có 1 chỗ duy nhất trên khán đài rợp một màu đỏ duy nhất và đó chính là : Cassiopeias của DBSK...tôi thật sự không hiểu vì sao Cass lại biết buổi họp báo này cho đến khi trưởng FC E.L.F gọi điện cho tôi và nói họ có mời một vị khách rất đặc biệt và giờ tôi đã biết khách mời đó là ai.Tất cả chúng tôi ai cũng khóc khi nghe thấy tất cả khán đài vang lớn tên Super Junior trong đó có cả tiếng của Cassiopeias.Chúng tôi bắt đầu ngồi vào bàn và điều chỉnh micro của mình....tôi sắp Minnie ngồi cạnh Kyu và dặn Minnie là hãy giữ cho Kyu ngồi yên.Vẫn câu chào quen thuộc của 13 người chúng tôi vang lên nhưng liệu rồi nó sẽ còn đủ 13 tiếng của 13 người.

-"Ah Nyeong Ha Sae Yo....We are Super Junior. Super Junior Ohio"

-"Trước hết LeeTeuk tôi đây có vài điều muốn nói với các bạn.Thứ nhất là cám ơn các bạn đã đến buổi họp báo này với chúng tôi.Thứ hai là tôi cũng xin cám ơn các Cass đã dành thời gian của mình mà đến đây.Lý do tổ chức buổi họp báo này là......"-Tôi không thể giữ nổi sự xúc động và tôi cảm thấy má mình ươn ướt.Toàn thể E.L.F ồ lên ngạc nhiên như thể muốn hỏi vì sao tôi lại khóc.Ngay lúc này tôi không thể mở nổi miệng mình mà nói vì dường như những tiếng nấc đã nuốt trọn cổ họng tôi rồi và vì thế nên tôi ra hiệu cho HeeChul nói tiếp giúp tôi.

-"Xin lỗi các bạn vì LeeTeuk không thể nói tiếp nên thay mặt cho cậu ấy tôi sẽ tiếp tục buổi họp báo.Tôi hy vọng sau khi tôi nói lý do buổi họp báo này các bạn sẽ bình tĩnh bởi vì chúng tôi đã chuẩn bị tâm lý rất vững vàng để dự buổi họp này.Lý do của buổi họp này chính là......KyuHyun"-Vừa dứt xong câu nói toàn thể khán đài ồn ào hẳn lên.HeeChul nhanh chóng chấn chỉnh lại tình hình và tiếp tục nói.

-"Hẳn các bạn rất ngạc nhiên khi lý do là KyuHyun nhưng tôi sẽ giải thích cho các bạn hiểu.Các bạn còn nhớ tai nạn xe hơi kinh hoàng mấy tháng trước chứ??Tất nhiên là khi đó chúng ta rất lo lắng và sợ hãi , chúng tôi nhận được rất nhiều thư của các bạn hỏi thăm về sức khỏe của Eunhyuk , ShinDong , LeeTeuk và KyuHyun.Và những lời cầu nguyện , những giọt nước mắt của chúng ta đã được đền đáp.Họ đã thật sự quay trở lại với chúng ta và đặc biệt là KyuHyun , chúng ta đã nghĩ rằng là sẽ mất em ấy nhưng cuối cùng thần chết cũng đã buông tha cho KyuHyun và trả em ấy lại cho Super Junior.Nhưng rồi mới đây chúng....tôi mới nhận được một tin dữ là......."-Lúc này RyeoWook và Eunhyuk bắt đầu thút thít còn LeeTeuk thì khóc nức nở hơn.Tôi cố gắng giữ cho tâm trạng mình thật bình tĩnh và tiếp tục nói.

-"Tôi sẽ cố gắng nói thật rõ và thật nhanh nên các bạn hãy lắng nghe kĩ nhé.Cái tai nạn đáng ghét đó đã......tạo ra một cục máu bầm trong đầu của KyuHyun và hiện giờ nó đã to bằng 2 đốt ngón tay út nên nó đang đè lên các dây thần kinh lưu giữ kí ức.Vì t..hế cho nên KyuHyun s..ẽ q..uên tất cả chúng ta mãi mãi.Quên Super Junior , quên E.L.F , quên tất cả những người xung quanh và quên luôn cả những kĩ năng sống của một con người rồi một ngày nào đó KyuHyun sẽ......chết hoặc nếu may mắn hơn thì em ấy sẽ sống thực vật suốt đời"-Khi tôi vừa nói xong toàn thể khán đài bị bao trùm bởi một sự im lặng nặng nề và nghe vang đầu đó đã có vài tiếng khóc lớn.

Chỉ chốc lát sau toàn thể khán đài đều có tiếng khóc lớn và dường như các Cass cũng đã rơi nước mắt cùng với E.L.F.Và cũng ngay trong lúc này toàn thể thành viên trong Super Junior đều khóc chỉ trừ duy nhất mình KyuHyun.Đột nhiên có tiếng nói quen thuộc cất lên và toàn thể những tiếng khóc lớn đều im lặng nhanh chóng.

-"Xin các bạn và các hyung đừng khóc nữa.Tôi có vài điều muốn nói với các E.L.F ở đây.Điều đầu tiên tôi muốn cám ơn các hyung đã chăm sóc cho trong suốt thời gian tôi bị thương và tôi cũng cám ơn các E.L.F đã quan tâm đến tôi...cám ơn vì những quả bóng và những món quà.Tôi là người hiểu rõ sức khỏe của mình hơn ai hết nên khi biết tin này tôi cũng cảm thấy hơi sock nhưng tôi biết chuyện gì nó tới rồi cũng sẽ tới.Tôi thoát chết được lần trước thì lần sau phải đền bù....đó là số phận.Là con người đâu ai có thể bất tử....không chết vì già thì cũng chết vì bệnh và tôi cũng là một trong số những người chết vì bệnh.Hiện thì trong kí ức của tôi chỉ còn duy nhất 2 người đó chính là : Super Junior và E.L.F.....chính tôi cũng không rõ vì sao trong kí ức của tôi 2 người đó là tôi nhớ nhất cho đến tận bây giờ.Và con điều nữa là nếu tôi có chết hay sống thực vật suốt đời thì trong trái tim tôi , tôi mãi mãi không bao giờ quên Super Junior và E.L.F vì thế mọi người đừng khóc nữa nhé??Fan của Super Junior thì phải mạnh mẽ đúng không nào??Mạnh mẽ thì mới bảo vệ được Super Junior chứ.Tôi thích nhìn màu xanh Sapphire và nụ cười hạnh phúc của E.L.F và một lần nữa xin cám ơn các E.L.F trung thành của Super Junior."


Sau khi KyuHyun nói xong cả khán đài lại vang rộn lên tên em ấy và Super Junior 13 Forever.Chúng tôi đã cùng nhau nắm tay đi xuống dưới khán đài chào E.L.F và Cass....cả không khí lúc đó gần như vỡ oà trong tiếng khóc và sự hạnh phúc , sung sướng của Super Junior va E.L.F


ĐỏNâu/Nim và Rice

Kể từ khi kết thúc buổi họp báo chúng tôi nhận được rất rất nhiều thư và quà của E.L.F thậm chí là cả fan couple KyuMin nữa.Những lời động viên thật là ngọt ngào và tình cảm của E.L.F , lúc này trong căn hộ chúng tôi càng đầy giấy nay càng đầy hơn khi bệnh tình của Kyu đã trở nặng và cuối cùng người đầu tiên trong Super Junior mà KyuHyun quên chính là ShinDong.Từ lúc đó đối với Kyu thì ShinDong là màu Cam

------FLASH BACK------

-Teukie hyung àh.....người này là ai vậy??-KyuHyun chỉ tay vào ShinDong và quay sang hỏi LeeTeuk hyung .Cả đám chúng tôi lặng người nhìn KyuHyun còn ShinDong thì nhìn em ấy thất thần rồi khẽ thở dài.Tất cả mọi người đều biết ngày này trước sau gì nó cũng tới nhưng không ngờ nó lại tới nhanh như vậy.Vậy là Teuk hyung lại một lần nữa bắt đầu câu chuyện người anh em thân thiết.

-Kyu àh.....lại đây anh giới thiệu với em người này.Cả mọi người nữa.

-Vâng ạh.-Một lần nữa chúng tôi lại ngồi quay quần bên nhau

-Đây là người anh thứ 6 của em.Em hãy lại làm quen với anh ấy đi.

-Chào hyung , em tên là KyuHyun.Từ nay em gọi hyung là Cam nhé??

-Ừh....hyung chào em....vậy em cứ gọi hyung là Cam đi ha.

--------End FLASH BACK------


Thời gian lại trôi dần đi nữa....và ngừơi thứ 2 mà KyuHyun quên chính là KiBum.Lần đó là cái lần đầu tiên tôi thấy Bummie khóc.....àh không nó không khóc nó chỉ rưng rưng mà thôi.Bởi vì Bummie mà tôi biết là một cậu bé trầm lặng mà...thế mà lúc đó tôi cảm thấy hình như nó lau vội giọt nước mắt nhẹ rơi rồi chạy nhanh lên lầu.Chúng tôi lại một lần nữa nhìn nhau thở dài và ngẫm nghĩ xem ai sẽ là "nạn nhân" tiếp theo.Giống như là 1 trò chơi vậy , cho một kết quả rồi đoán kết quả sau là gì đó....nó vẫn cứ diễn ra như vậy đấy.Khi Teuk lại bắt đầu câu chuyện người anh em thì tôi bỏ lên phòng Bummie.

-Cốc cốc....Bummie àh Chul hyung đây....hyung vào được không??

-Hyung vào đi ạh.

-Cạch.....em khóc đấy àh Bummie??-Nhẹ lại gần cậu bé và ngồi xuống bên cạnh

-Không em đâu có khóc đâu....hyung chỉ nghĩ vớ vẩn

-Ừm...vậy àh??Thế em có thể cho hyung biết em nghĩ gì khi biết rằng Kyu đã quên em rồi không??

-Hyung thật sự muốn biết sao??-Cậu bé quay sang mở to đôi mắt màu nâu nhìn tôi với vẻ buồn rầu

-Nếu hyung thật sự muốn biết thì hyung hãy nghe đây.Bệnh của KyuHyun nó giống như một chức năng trong máy tính vậy....hyung biết chức năng shift + delete chứ??Chính nó đấy , khi hyung ấn nút ấy thì toàn bộ dữ liệu sẽ biến mất hết và không lưu giữ lại bất cứ gì.Nó giống như một con virus vô hại của máy tính vậy.

Quên hết tất cả trong kí ức giống như những dữ liệu bị mất.......khi ta ấn shift + delete

Khi ấy.....KiBum là màu Trắng


End chap 3







http://www.nhaccuatui.com/nghe?M=YiaFx5fD66 ~~~>Bài tiếp theo đây....rất quen thuộc đó nghen^^...cực hay luôn đó!!!Nhưng mà đọc tới chỗ Cá và Khỉ thì hãy bật lên!!!

Chap 4

Tím và Xanh lá cây/ Đậu và Mây

Sáng sớm khi chúng tôi tỉnh dậy và vô cùng ngạc nhiên khi thấy căn hộ trở nên sạch sẽ và không còn một mẩu giấy nào.Đi xuống bếp thấy mọi người đang ngồi thẫn thờ nhìn nhau nhưng lại không thấy KyuHyun đâu cả.Tôi quay sang hỏi Teuk hyung mấy mẩu giấy đâu thì anh nói rằng :"Sáng hyung dậy thì thấy Kyu đang cặm cụi gỡ hết các mẫu giấy ra rồi khi thấy hyung thì em ấy quay sang hỏi là sao ai mà dán giấy đầy khắp nhà để giờ phải gỡ ra thế này" , nói rồi Teuk hyung thở dài.Vậy là thêm một bước nữa rồi....người nào sẽ tiếp theo??Tôi hay là các hyung ấy.Khuôn mặt ai cũng lộ rõ vẻ buồn rầu và mệt mỏi , thậm chí mắt của Teukie hyung thâm quầng lại và sưng lên vì mất ngủ và khóc nhiều.Đột nhiên Han hyung lên tiếng...

-Thôi nào mọi người , đừng buồn nữa.Kyu đã nói là sẽ không bao giờ quên chúng ta mà và nếu như con người trước đây của em ấy mà biết chúng ta như thế này thì chắc chắn là không vui đâu.Hyung thật sự không muốn nhìn thấy mọi người như thế này , hyung cũng đã khóc đấy chứ và rất nhiều nữa.Hyung cứ cảm thấy sợ nếu như một ngày nào đó tỉnh dậy và Kyu sẽ hỏi hyung là ai...hyung sợ lắm , thật sự là vậy đấy.Ok nào mọi người hãy vui vẻ lên và tất cả cùng cười nào , 1 2 3.....SMILE!!!.Trong khoảnh khắc đó đã có 12 nụ cười của 12 thiên thần Super Junior được hiện rõ.LeeTeuk hyung thì cười thật tươi và cái núm đồng tiền hiện rõ bên má , HeeChul hyung thì cười mỉm trông rất đáng yêu , HanKyung hyung thì cười tươi rói khuôn mặt trông thật ngộ nghĩnh , YeSung hyung thì cười để lộ một tí hàm răng trông đến ghét , ShinDong hyung thì cười 2 má phúng phính nhìn chỉ muốn nhéo , SungMin hyung thì cười nhẹ nhưng nụ cười đó thật là đáng quý trong hoàn cảnh lúc này và nó cũng thật là đẹp , Eunhyuk hyung thì cười trông cũng đáng yêu như HeeChul hyung và 2 mắt thì cứ híp lại nhìn ngộ lắm , SiWon hyung thì cố gắng nhếch cái mép lên để tạo thành một nụ cười , KangIn hyung thì cũng chỉ cười nhẹ thôi , KiBum thì cố gắng cười để lộ ra hàm răng trắng như sứ của cậu ấy , DongHae hyung thì cười tươi làm cái răng khểnh lộ ra nhìn dễ thương y như con nít và còn tôi thì cũng vậy....cố gắng cười mặc dù chỉ muốn khóc mà thôi.

Công việc ở công ty chiếm hầu hết thời gian của chúng tôi nhưng vào mỗi tối thứ 7 và chủ nhật mặc dù trời đã rất là khuya nhưng chúng tôi vẫn ngồi quay quần bên nhau , cùng giỡn và nói chuyện với KyuHyung.Nhưng gần đây cũng khá bận rộn vì LeeTeuk hyung và Eunhyuk làm ở Sukira tới tận tối mới về , hôm nào về sớm được là 2 người ấy trốn về ngay và mặc kệ những lời trách móc của anh quản lí bên Sukira.Super K.R.Y nay vẫn còn nhưng rất ít hoạt động và có thể chỉ còn là Super R.Y gồm tôi và RyeoWook mà thôi.Dù Super K.R.Y đã gần như tan rã nhưng mỗi khi tôi và RyeoWook được mời biểu diễn ở một chương trình nào đó và y như rằng sang ngày hôm sau cái bài hát đó được bầu chọn là bài hát được nghe nhiều và yêu thích nhất mặc dù chỉ còn 2 thành viên.Tôi dạo gần đây cũng hay lên Cyword của mình và KyuHyun....tôi nhận được rất nhiều lời động viên và cầu nguyện ngay trên Cyword của mình và cả các Cyword của mọi người cũng nhận được những lời động viên đầy nước mắt.Khi đó tôi đã khóc vì 2 lí do :Nhớ con người trước đây của KyuHyun và yêu E.L.F.


Lại thêm 1 tuần trôi qua nữa.Người tiếp theo chính là SiWon.Tội nghiệp em ấy , muốn khóc lắm nhưng không thể khóc bởi vì em ấy nói "Con trai không thích nước mắt".Và RyeoWook đã khóc giùm SiWon....phải nói lần đó cả nhà gần như được một phen hoảng hồn vì thấy Wookie khóc mà cứ ngất lên ngất xuống không ngừng.Thật sự rất là đau lòng...nếu như các E.L.F mà thấy như thế này thì họ sẽ khóc hết nước mắt cho coi.Mới đây chúng tôi nhận được lời mời đến dự chương trình Music Bank của đài KBS và chúng tôi quyết định sẽ hát bài Marry U nhưng sẽ chỉ có 12 thiên thần mà thôi.

OK!!Bật nhạc lên đi!!!



Vàng và Hạt dẻ/Cá và Khỉ

Tôi nhận được tin của LeeTeuk hyung là Super Junior sẽ tham gia Music Bank đợt này và sẽ hát Marry U nên chúng tôi đã dành thời gian nhiều cho việc luyện giọng và vũ đạo.LeeTeuk hyung sẽ tách KyuHyun ra và tất nhiên hôm đó chỉ có 12 người biểu diễn mà thôi.Khi Teuk hyung nói chuyện này với KyuHyun em ấy cũng tỏ ra hơi phản đối nhưng vì biết bệnh tình của mình mà đành chấp nhận chuyện đó.Kể từ ngày chúng tôi bắt đầu lao vào việc luyện giọng và vũ đạo tôi cảm thấy KyuHyun thường hay ngồi một mình ngoài ban công và cầm một tờ giấy lâu lâu cứ nhẩm lại mà tôi không rõ tờ giấy đó là gì , khi mà hỏi thì em ấy chả chịu nói chỉ cứ ậm ừ cho qua chuyện.Nhưng vì cũng do mệt quá nên chúng tôi cũng không để ý làm gì và việc quan trọng nhất bây giờ là luyện tập và giúp KyuHyun nhớ.

Cuối cùng cái ngày biểu diễn cũng tới và chúng tôi diễn vào cuối chương trình.Khi tôi vừa bắt đầu hát rap toàn thể cả khán đài vang đều một tiếng Super Junior của E.L.F.Chúng tôi dường như không thể tin vào mắt mình nữa.....số lượng E.L.F hiện đang ở trên khán đài đông không thể tưởng.Toàn bộ khán đài phía bên phải chìm ngập trong 1 màu Sapphire và tiếng hò hét của E.L.F.Mọi thành viên trong nhóm và kể cả tôi đều cố gắng giữ cho bản thân thật bình tĩnh và cố gắng không để phát ra tiếng khóc vì hạnh phúc...và còn 1 điều ngạc nhiên hơn nữa , phải nói là vô cùng ngạc nhiên.Hẳn các bạn còn nhớ sau khúc rap của DongHae là ai hát chứ??Và người đó không thể hát được nên Teuk hyung đã phân công cho SungMin hyung hát khúc đó nhưng có một điều là khi SungMin hyung vừa bước lên và chuẩn bị cất giọng hát thì đã có một người khác chen vào hát.Chúng tôi bất ngờ quay lại và vô cùng ngạc nhiên khi thấy người đó bước ra từ cánh gà.........không ai khác đó chính là KyuHyun đứa em út yêu quý của chúng tôi.KyuHyun vừa bước ra cả khán đài đều vang lớn tiếng hét và gần như là điếc cả lỗ tai luôn ấy....em ấy từ từ bước lên phiá trước nhẹ cầm tay SungMin hyung dắt theo và nhìn chúng tôi mỉm cười.Dần xác định lại hiện thực chúng tôi bắt đầu hát tiếp và sau mỗi câu hát của chúng tôi thì lại có tiếng hô lớn chữ :”SARANGHAE” của E.L.F điều ấy khiến chúng tôi càng có hứng hát hơn và rồi 13 người chúng tôi nắm tay nhau đứng thành một hàng dài vẫy tay chào E.L.F với câu nói :”Kamsa ni da”.Giây phút đó chúng tôi sẽ giữ mãi trong tim không bao giờ quên và tôi cũng chắc rằng KyuHyun cũng sẽ thế.


Lần này không phải là một người nào đó tiếp theo mà là 2 người.Bất hạnh thay 2 người đó là Han hyung và RyeoWook.Cái ngày mà Han hyung nghĩ nó sẽ tới với mình và bây giờ thì nó thực sự đã tới rồi.Lúc đó Wookie đã không khóc…chả biết sao nhưng mà khi hỏi thì chỉ nói duy nhất một câu :”Hết nước mắt để mà khóc rồi” và bỏ lên phòng , Wookie là Tím.Còn Han hyung thì thực là sock….đúng nghĩa từ sock luôn đấy.
------FLASHBACK-------

-KyuHyun àh…ra ăn sáng nào!!!-Han hyung lớn tiếng gọi và thấy KyuHyun mặt vẫn còn ngái ngủ bước ra.

-Kyu , em muốn ăn cơm chiên giống Chullie hay canh bí giống Minnie??

-Dạ??Ủa mà hyung là ai vậy??Hannie hyung đâu sao lại để hyung nấu…Teukie hyung , Hannie hyung đâu rồi??Sao lại để người này nấu??Chullie hyung….Hannie hyung đi đâu mất rồi??Sao hyung không chịu giữ hyung ấy lại??Em muốn ăn đồ Han hyung nấu.

-KyuHyun àh….Hyung là Hankyung đây mà…chẳng lẽ em quên hyung rồi sao??Han hyung đây mà.-HanKyung hyung nói giọng run run

-HYUNG LÀ AI CHỨ??-KyuHyun cáu gắt hét lên.

Không khí chùn xuống nặng nề….và một lần nữa câu chuyện người anh em lại bắt đầu.Han hyung là màu Nâu

------END FLASHBACK----


Hồng/Bí


Thế là 2 người nữa đã tan biến trong kí ức của KyuHyun.Nhiều lúc tôi nhìn lên bầu trời và tự hỏi rằng:”Chúng tôi đã làm điều gì sai trái chứ??”.”Tại sao KyuHyun lại bị như thế mà không phải là một ai đó khác??”.”Chúng tôi đã sống rất tốt và không gây thù oán với ai vậy tại sao chúng tôi phải gánh chịu một nỗi đau khủng khiếp như thế này??”.”Tại sao…..tại sao…..tại sao chứ???”.Câu nói đó vẫn luôn in sâu vào trong đầu tôi và nước mắt rơi tự lúc nào không hay.Thật là đau đớn khi nhìn thấy người mà mình yêu thương sống mà không bằng chết và không có cách gì cứu chữa thì chẳng khác gì trái tim mình cũng đã chết mòn từ lâu rồi.Tôi không biết phải diễn tả cái cảm giác đó như thế nào nhưng theo tôi nghĩ thì chỉ có một từ duy nhất để nói về nó mà thôi , đó là đau.Tôi chỉ là một ca sĩ , không phải là bác sĩ nhưng cũng đủ để hiểu rõ cái vấn đề đang xảy ra.Nói chung là…..

KyuHyun , thành viên nhỏ tuổi nhất của nhóm nhạc Super Junior….đang bị mắc một căn bệnh hiếm có nhưng vô cùng nguy hiểm

Quên và chết…..

Các thành viên trong nhóm mỗi người ví căn bệnh đó theo một cách khác nhau…

LeeTeuk hyung thì coi nó là cái chết trong nụ cười

HeeChul hyung thì coi nó là sự đặc ân của Quỷ

HanKyung hyung thì coi nó là sự đổi mới của tâm hồn

YeSung hyung thì coi nó là điều xấu xa

KangIn hyung thì coi nó là sự không may mắn

ShinDong hyung thì coi nó là vận mệnh

SungMin tôi đây coi nó là đồ đáng ghét

EunHyuk và DongHae thì coi nó như một sự an bình

SiWon thì coi nó là sự trừng phạt của Chúa

RyeoWook thì coi nó là điều đặc biệt

KiBum thì coi nó là con virus vô hại nhưng ẩn chứa sự nguy hiểm


Thời tiết đã khá se lạnh vì những cơn gió đầu mùa.Trời cũng lâm râm mưa tí….nhưng rồi lại hết ngay.” Đồ đáng ghét” ấy đã nhẫn tâm làm cho Kyunie quên thêm một vài người nữa rồi.Lần này là YeSung hyung và KangIn hyung.Tôi rất bất ngờ khi thấy “Chồn hôi đẹp trai số 1 ở Hàn Quốc” gục đầu trên vai Teuk hyung khóc như một đứa con nít bị giựt mất kẹo ấy.Trong nhóm thì KangIn hyung luôn là người mạnh mẽ nhất nhóm nhưng tôi nghĩ đó chỉ là vẻ bề ngoài , còn bên trong sâu thẳm tấm lòng của anh ấy thì lại rất yếu đuối và dễ khóc.Trong nhà thì chúng tôi chơi trò phân theo vai vế….cũng ngộ lắm.Appa và umma sẽ là In hyung và Teuk hyung….những người còn lại là con.Vậy mà giờ đây…..appa đang khóc nức nở vì một trong 11 “đứa con” của mình đã quên mình và đang được umma an ủi hết sức mặc kệ những giọt nước mắt cũng đang lăn dài trên đôi má bầu bĩnh của umma.Bây giờ đối với Kyunie đã không có một định nghĩa hay sự tồn tại gì đến In hyung cả...vì hiện nay trong kí ức của Kyunie chỉ tồn tại duy nhất 1 chữ về KangIn hyung:"Bạc"

YeSung hyung thì gần như bất động....ngồi im cứng ngắc , mắt nhìn trân trân lên trần nhà như thể muốn nhìn xuyên qua nó luôn vậy đấy.RyeoWook lặng lẽ đi lại và quàng tay qua ôm cổ YeSung hyung nói gì đó mà nước mắt lặng lẽ lăn trên khuôn mặt thất thần của hyung.Tôi cũng thấu hiểu tâm trạng hiện giờ của YeSung hyung mà...giờ nay đâu có một thời Super K.R.Y nữa.Hồi đó có biết bao nhiêu kỉ niệm của 3 người....những khoảnh khắc khi cả 3 cùng đi lưu diễn , cùng giỡn v
Về Đầu Trang Go down
Khách vi
Khách viếng thăm




SUPERJUNIOR Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: SUPERJUNIOR   SUPERJUNIOR I_icon_minitimeWed Jul 07, 2010 11:45 pm

may post cai bím gì thế này. post cho đỡ bùn hả
Về Đầu Trang Go down
 
SUPERJUNIOR
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
9afamily :: Chat chit-
Chuyển đến 
”1″
”1″
Create a forum on Forumotion | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất